Nguyên Thạch

Lối xưa




Tôi về lại chiều buông trên phố biển
Thấy phận người là những mảng rong rêu
Theo dòng cuộn cùng bọt bèo trôi dạt
Man mát nỗi lòng…gió gợn buồn thiu.

Tôi đã nhập cuộc đời đầy hư ảo
Đâu thiên đàng?
Trên lối thênh thang!
Ôi nhân thế, chốn vui sao ngắn ngủi
Cuộc rong chơi chưa thỏa giấc mộng vàng.

Này em hỡi, có cùng tôi chắp cánh
Chuyển tháng ngày tù ngục hóa thành thơ
Có thiền tịnh hướng tâm về vô ngã
Bởi cuộc đời vốn chỉ một giấc mơ.




 

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 7 tháng 1 năm 2013

Bình luận về Bài thơ "Lối xưa"